Gorssen W, Winters C, Meyermans R, et al. Breeding for resilience in finishing pigs can decrease tail biting, lameness and mortality. Genetics Selection Evolution. 2024; 56(48). https://doi.org/10.1186/s12711-024-00919-1
13-Th11-2025 (Hôm nay)Nghiên cứu trước đây cho thấy các độ lệch trong dữ liệu theo dõi trọng lượng theo thời gian (longitudinal data) có khả năng di truyền và có thể được dùng như chỉ số đại diện cho khả năng chống chịu chung của heo. Tuy nhiên, chỉ có một số ít nghiên cứu khảo sát mối quan hệ giữa các đặc tính khả năng chống chịu này với các đặc tính khác liên quan đến sức khỏe và phúc lợi heo.
Mục tiêu: Do đó, nghiên cứu này nhằm đánh giá mối quan hệ giữa các đặc tính chống chịu được xác định từ sai lệch trong dữ liệu theo dõi theo thời gian với các đặc tính liên quan đến khả năng chống chịu, sức khỏe và phúc lợi động vật, chẳng hạn như vết thương do cắn đuôi, cắn tai, khập khiễng và tỷ lệ chết.
Phương pháp: Thí nghiệm được tiến hành trên 1.919 heo thịt có phả hệ xác định (133 nọc Piétrain và 266 nái lai). Heo được cân mỗi 2 tuần và đánh giá các bất thường cơ thể như khập khiễng, vết thương ở tai và đuôi (tổng cộng 17.066 bản ghi). Khả năng chống chịu được đánh giá dựa trên biến động về thể trọng, thứ tự cân, và hoạt động khi cân. Mối liên hệ giữa các đặc tính chống chịu này và các đặc tính bất thường cơ thể được phân tích, đồng thời ước tính các tham số di truyền.
Kết quả: Biến động trong thể trạng có ước tính tính di truyền trung bình (h2 = 25.2% đến 36.3%), trong khi biến động trong thứ tự cân (h2 = 4.2%) và biến động trong hoạt động khi cân (h2 = 12.0%) có ước tính tính di truyền thấp. Hơn nữa, biến động trong thể trạng có liên hệ tích cực và tương quan di truyền với vết thương cắn đuôi (rg = 0.22 to 0.30), liệt (rg = 0.15 to 0.31) và tỷ lệ chết (rg = 0.19 to 0.33). Những kết quả này cho thấy các sự kiện cắn đuôi, liệt và chết có liên quan đến các biến động trong sự phát triển thể trạng của heo. Mối quan hệ này không được tìm thấy đối với biến động trong thứ tự cân và hoạt động khi cân. Hơn nữa, các biến động thể trạng cá thể còn tương quan tích cực với sự đồng đều ở cấp độ chuồng nuôi, chứng minh rằng chọn lọc theo các đặc tính khả năng chống chịu này có thể cải thiện cả khả năng chống chịu của heo và độ đồng đều trong đàn.
Kết luận: Tóm lại, những phát hiện của chúng tôi cho thấy việc chọn giống theo các đặc tính khả năng chống chịu dựa trên các biến động trong dữ liệu trọng lượng theo thời gian có thể làm giảm vết thương do cắn đuôi, liệt và tỷ lệ chết của heo, đồng thời cải thiện sự đồng đều ở cấp độ chuồng nuôi. Những kết quả này có giá trị đối với người chăn nuôi heo, vì chứng minh rằng các đặc tính khả năng chống chịu là chỉ số phản ánh sức khỏe, phúc lợi và khả năng chống chịu chung của heo. Ngoài ra, nghiên cứu mở ra hướng áp dụng phương pháp đánh giá khả năng chống chịu thông qua dữ liệu trọng lượng theo thời gian cho các loài khác.